Cho con gái kế nếm mùi sữa chuối sau bao năm chưa được chịch

Vũ sững sờ, người bạn thân nhất của Vũ lại như vậy saọ Vũ thấy cái gì nghèn nghẹn trong cổ, Vũ bất động nhìn vào khoảng không gian vô nghĩa trước mặt
-Tú chết rồi, anh không thể hận người đã chết. Vũ nhìn nàng. Mắt Quyên nhắm nghiền, nàng chờ đợi con vật kỳ lạ kia chui vào, nàng muốn nó lách mình vào giữa hai sớ thịt ửng hồng nóng rát. Vũ theo cô gái băng qua các ngõ hẻm tối tăm, đó là một căn nhà nhỏ cũng tối tăm không kém. Vũ cười khan
-Vậy sao em không chịu lấy anh. Vũ không biết, không cần biết, Vũ bụm miệng Quyên vì nàng đang rú lên hoang dại, tay Vũ bóp trên ngực Quyên như không cảm thấy hả cơn thèm, Vũ vòng tay cho xuống dưới, đút ngón tay vào cửa mình Quyên ướt nhầy nhụa, đút vào bằng cả hai ngón, rồi ba ngón trong khi hai chân, hai mông Vũ nắc liên hồi. Tiếng hừ hừ nho nhỏ làm cho bọn đàn bà quay lại nhưng chỉ thấy khuôn mặt đờ đẫn của Nghĩa xa xa, sau đó tiếng nước chảy sè sè và Nghĩa hân hoan bước ra với sự hể hả của món ăn khai vị trong bữa tiệc sắp đến. Sài Gòn bây giờ ai cũng có một tâm trạng buồn chán, buông thả. -Anh đào ngũ đi anh Vũ. Mắt Quyên nhắm nghiền, nàng chờ đợi con vật kỳ lạ kia chui vào, nàng muốn nó lách mình vào giữa hai sớ thịt ửng hồng nóng rát.